Cô vợ không rơi lệ khi con mất vì tai nạn nhưng lại lén lút khóc thầm trên ban công, chồng phát hiện và không khỏi đau lòng.
Sơn cảm thấy Xuân thật máu lạnh khi con họ mất. Cô chỉ gào lên một lần rồi bình thản như không có gì xảy ra. Sơn khuyên Xuân nên khóc để giải tỏa nỗi đau, nhưng cô chỉ đáp "Em không sao" và tỏ ra điềm nhiên. Sơn tức giận trách mắng cô, cho rằng không thể chấp nhận cách thể hiện cảm xúc như vậy. Từ đó, tình cảm vợ chồng trở nên nguội lạnh, căn nhà vắng tiếng cười. Họ quay lưng vào nhau khi ngủ, Xuân chỉ trả lời Sơn khi được hỏi, cuộc sống rơi vào bi kịch. Xuân vẫn mua nhiều thùng sữa tươi để lên phòng, nhưng không biết để làm gì.
Sơn hỏi Xuân, cô trả lời rằng cô mệt và cần bổ dưỡng, khiến anh cảm thấy khó chịu. Anh không hiểu nổi sao mẹ lại không đau buồn khi mất con mà còn lo tẩm bổ cho bản thân. Một đêm, tỉnh dậy lúc 3 giờ sáng, Sơn không thấy Xuân bên cạnh. Anh thấy cửa ban công hé mở và lén nhìn ra, thấy cô đang cầm hộp sữa. Sơn tưởng cô uống sữa một mình vì ngại, nhưng thực tế cô đang tưới sữa vào gốc cây ngoài ban công, thì thầm gọi con. Cô nói rằng mẹ nhớ con, muốn mạnh mẽ và sẽ gặp con mỗi ngày.
Chỉ còn con yêu mẹ. Bố giờ cũng không còn thương mẹ nữa. Mẹ rất nhớ con. Gọi tiếng "mẹ" đi, con... Sơn choáng váng khi nghe vợ mình nói. Cô không phải không nhớ con, mà chỉ thể hiện sự mạnh mẽ để người khác yên tâm. Cô vẫn hy vọng gặp con, mang theo tình yêu và nỗi nhớ vào chiếc cây mà con thường chăm sóc. Sơn đau lòng nhận ra mình đã không hiểu vợ, và nỗi đau đã khiến cô câm lặng. Anh ôm Xuân, khóc và chỉ nói được một câu: "Anh xin lỗi, anh... xin lỗi vợ nhiều."


Source: https://afamily.vn/co-vo-bi-mia-mai-vi-khong-roi-1-giot-le-khi-con-mat-do-tai-nan-nhung-nua-dem-lai-lui-hui-ra-ban-cong-chong-theo-doi-thi-thay-canh-tuong-phai-dam-nguc-ma-khoc-20191115182650637.chn